Find Us OIn Facebook

Thứ Bảy, 8 tháng 6, 2013

XIN ĐỪNG VỀ BẾN CŨ NHÉ EM ƠI

 Bao lâu rồi nhỉ anh không gặp lại em? Gặp để nhớ, gặp để thương lại cái bím tóc gió mây dấu yêu ngày nào phất phơ bay trong thoảng gió triền hè nơi đồng bãi, bay trong giấc mộng của suốt cuộc đời anh?! Anh biết chẳng thể nào có thể quay ngược bánh xe nghiệt ngã của thời gian nhưng cứ thầm ước giá như có một phép màu nào đó đưa mình trở về sống lại cái thời nguyên vẹn ấy, để níu lại chuyến đò số phận đã chở em đi thật xa bỏ lại mình anh cô đơn trên bến quê hoang vắng cho đến tận bây giờ...!
     Xin đừng về bến cũ nhé em ơi…! Thôi nhé, xin hãy cứ để cho kỷ niệm buồn ngày ấy ngủ yên dưới lòng sông hoang lạnh. Xin đừng về bến cũ nhé em ơi…! Thôi nhé, xin hãy cứ để cho câu chuyện tình yêu chân chất nguyên sơ của chúng mình vẹn nguyên dáng vẻ thuở thiếu thời…!
Xin đừng về bến cũ nhé em ơi
 Buồm rách, thuyền tan duyên xưa giờ nát mục
Huyễn hoặc chiều vàng lụi tàn câu hẹn ước
Vầng ảo trăng mơ xẻ nửa đã lâu rồi

Xin đừng về...!! Thêm lỡ dở em ơi
Cánh bướm liêu trai chập chờn manh áo mỏng
Mềm mại làn môi triền hè nào ấm nóng
Giờ đã ngậm ngùi trong giá lạnh đơn côi

Xin đừng về...!! Đào bới giấc mơ rơi
Vườn vắng tiếng chim, khóm tơ hồng đã lụi
Dậu biếc tầm xuân giờ không còn nông nổi
Đếm gió, đong mưa đùa giỡn với tháng ngày


Xin đừng về...!! Tìm lại dáng vòng tay
Bồi lở thời gian chia đời thành đôi ngả
Con nước dữ dằn cuốn nông sâu nghiệt ngã
Hoang phế cầu mây đã gẫy nhịp cuối trời

Xin đừng về bến cũ nhé em ơi
Mưa rồi tạnh, nồng nàn xưa rồi nguội
Xin giữ lại ngày nào là lần cuối
Lưu bóng hình nhau khi em bước sang đò

Xin đừng về...!! Còn lại chỉ tàn tro
Mắt đẫm lệ sầu thẳm xanh trời héo rủ
Cho kỷ niệm của cái thời đã cũ
Sống lại bâng khuâng...hoen ố, rách rời

Xin đừng về bến cũ nhé em ơi
Hãy để thương nhớ ngủ vùi trên mặt sóng
Chuyện cũ buồn đau một đời sông cô độc
Mãi cứ nguyên sơ như thuở thiếu thời... 

Không có nhận xét nào:
Write nhận xét

Recommended Posts × +